BÀI TRANG BÌA | CÓ HY VỌNG NÀO CHO NGƯỜI ĐÃ KHUẤT?
Điều gì xảy ra sau khi chết?
“Trước kia tôi nghĩ là sau khi chết, có ba nơi mà một người có thể đến: thiên đàng, địa ngục và nơi luyện tội. Tôi biết mình không đủ tốt để lên thiên đàng hoặc xấu xa đến nỗi phải xuống địa ngục. Tôi không biết rõ điều gì xảy ra ở nơi luyện tội. Tôi chưa bao giờ thấy Kinh Thánh đề cập điều này, chỉ nghe người ta nói thôi”.—Anh Lionel.
“Tôi được dạy rằng mọi người lên thiên đàng sau khi chết, nhưng tôi không tin. Tôi nghĩ cái chết chấm dứt tất cả, người chết không có tương lai”.—Anh Fernando.
Có bao giờ bạn thắc mắc: “Điều gì thật sự xảy ra sau khi chết? Người thân yêu của mình có chịu đau khổ ở nơi nào không? Có bao giờ chúng ta gặp lại họ không? Làm sao biết được sự thật?”. Hãy tìm hiểu Kinh Thánh, tức Lời Đức Chúa Trời, thật sự dạy gì. Trước tiên, chúng ta hãy xem Kinh Thánh nói gì về cái chết và đưa ra hy vọng nào.
Người chết ở trong tình trạng nào?
KINH THÁNH GIẢI ĐÁP: “Kẻ sống biết mình sẽ chết; nhưng kẻ chết chẳng biết chi hết, chẳng được phần thưởng gì hết; vì sự kỷ-niệm họ đã bị quên đi. Mọi việc tay ngươi làm được, hãy làm hết sức mình; vì dưới Âm-phủ, là nơi ngươi đi đến, chẳng có việc làm, chẳng có mưu-kế cũng chẳng có tri thức hay là sự khôn-ngoan”. *—Truyền-đạo 9:5, 10.
Nói đơn giản, mồ mả là nơi người ta đến sau khi chết; là một nơi hoặc tình trạng tượng trưng, không có ý thức và không hoạt động. Người trung thành tên Gióp xem mồ mả là nơi như thế nào? Chỉ trong một ngày, ông mất hết tài sản, con cái, rồi còn mắc bệnh ung độc từ đầu đến chân. Ông nài xin Đức Chúa Trời: “Ôi! Chớ gì Chúa giấu tôi nơi âm-phủ, che khuất tôi” (Gióp 1:13-19; 2:7; 14:13). Rõ ràng, Gióp không nghĩ âm phủ hay mồ mả là nơi có lửa hừng, nơi ông chịu đau đớn khắc nghiệt hơn. Thay vì thế, ông nghĩ đó chính là một nơi yên bình.
Có một cách khác để biết tình trạng của người chết. Chúng ta có thể xem xét những lời tường thuật do Đức Chúa Trời hướng dẫn ghi lại trong Kinh Thánh về tám người được sống lại.—Xem khung “ Kinh Thánh tường thuật về tám trường hợp được sống lại”.
Cả tám người không kể về một nơi tràn đầy hạnh phúc hoặc khốn khổ vì bị hành hạ. Nếu người được sống lại đã đến các nơi ấy, sao họ không thuật lại cho người khác nghe? Sao Kinh Thánh không ghi lại để mọi người biết? Thật ra, Kinh Thánh không đề cập đến bất cứ trường hợp nào. Rõ ràng những người này không nói gì về đề tài đó. Tại sao? Vì họ không có ý thức, như thể đang ngủ sâu. Đôi khi Kinh Thánh dùng hình ảnh giấc ngủ để nói về cái chết. Chẳng hạn, người trung thành Đa-vít và Ê-tiên đều “an giấc”.—Công vụ 7:60; 13:36.
Vậy, có hy vọng nào cho người đã khuất không? Họ có thể thức dậy không?
^ đ. 7 Trong Kinh Thánh—Bản dịch Thế Giới Mới, từ Hê-bơ-rơ “Sheʼohlʹ” và từ Hy-Lạp “Haiʹdes” được dịch là “mồ mả”. Một số bản dịch dùng từ “âm phủ” hay “địa ngục”, nhưng ý niệm về việc người chết bị hành hạ trong lửa hừng không có trong Kinh Thánh.