Kinh Thánh thay đổi đời sống
Kinh Thánh thay đổi đời sống
Làm sao một người từng làm việc tại quầy rượu, chửi thề, uống rượu quá độ và dùng ma túy, có thể thay đổi lối sống? Tại sao một cựu chính trị gia từng có ác cảm với tôn giáo lại trở thành tín đồ một tôn giáo? Một người huấn luyện lực lượng cảnh sát Nga vượt qua những thử thách nào để trở thành Nhân Chứng Giê-hô-va? Hãy xem những người này cho biết gì.
“Hai mẹ con tôi hòa thuận lại”.—NATALIE HAM
NĂM SINH: 1965
NƠI SINH: ÚC
QUÁ KHỨ: DÙNG MA TÚY
ĐỜI SỐNG TRƯỚC ĐÂY: Tôi lớn lên tại một làng chài ở Robe, tiểu bang Nam Úc. Tại những nơi này, khách sạn địa phương là địa điểm người ta tụ họp. Các bậc cha mẹ dành nhiều thời gian ở đây, nên con cái họ lớn lên trong môi trường lạm dụng rượu, nói tục và hút thuốc.
Đến năm 12 tuổi, tôi hút thuốc, biết nhiều câu chửi thề và luôn xung khắc với mẹ. Khi tôi 15 tuổi, cha mẹ tôi chia tay và 18 tháng sau, tôi bỏ nhà đi. Tôi uống nhiều rượu, dùng ma túy và sống buông thả. Tôi bất mãn và mất phương hướng trong đời sống. Vì đã học 5 năm võ thuật tự vệ, tôi thấy mình có thể tự chăm sóc bản thân. Những lúc bình tĩnh, tôi suy nghĩ nhiều và nỗi buồn xâm chiếm tâm trí. Lúc ấy, tôi cầu nguyện Đức Chúa Trời giúp tôi, nhưng xin Ngài: “Đừng bảo con đi nhà thờ”.
Thời gian sau, một người bạn có đạo nhưng không đi nhà thờ tặng cho tôi cuốn Kinh Thánh. Giống như những người bạn khác, anh ấy cũng dùng ma túy. Tuy nhiên, anh vẫn nói rằng mình tin Chúa và thuyết phục tôi làm báp-têm. Anh dẫn tôi đến cái hồ và làm báp-têm cho tôi. Kể từ lúc đó, tôi cảm thấy mình có mối quan hệ đặc biệt với Đức Chúa Trời, nhưng tôi không có thời gian đọc Kinh Thánh.
CÁCH KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG: Vào năm 1988, hai anh Nhân Chứng Giê-hô-va gõ cửa nhà tôi. Một anh hỏi tôi: “Chị có biết danh Đức Chúa Trời là gì không?”. Rồi anh đọc Thi-thiên 83:18: “Hầu cho chúng nó biết rằng chỉ một mình Chúa, danh là Đức Giê-hô-va, là Đấng Chí-Cao trên khắp trái đất”. Tôi rất ngạc nhiên! Sau khi họ đi, tôi lái xe 56km tới nhà sách của nhà thờ để kiểm tra các bản dịch Kinh Thánh, và tra tìm danh ấy trong từ điển. Khi chắc chắn danh Đức Chúa Trời là Giê-hô-va, tôi băn khoăn: “Còn điều gì nữa mà tôi không biết?”.
Mẹ tôi nói rằng Nhân Chứng Giê-hô-va là những người kỳ quặc. Vì không biết rõ về họ nên tôi nghĩ họ là những người cổ hủ, không biết hưởng thụ. Do đó, tôi tính nếu họ trở lại, tôi làm bộ không có ở nhà. Nhưng đến lúc ấy tôi đã đổi ý, mời họ vào nhà và bắt đầu tìm hiểu Kinh Thánh ngay.
Sau mỗi buổi học, tôi chia sẻ những điều mình học với bạn trai là Craig. Vì chán nghe tôi nói hoài, anh giành lấy cuốn sách và bắt đầu đọc. Sau ba tuần, anh kết luận là mình đã tìm thấy sự thật về Đức Chúa Trời. Tôi và Craig bỏ ma túy, không uống rượu nhiều nữa và tôi nghỉ việc tại quán rượu. Để sống đúng theo tiêu chuẩn Kinh Thánh, chúng tôi quyết định kết hôn.
LỢI ÍCH: Lúc mới bắt đầu tìm hiểu Kinh Thánh với Nhân Chứng Giê-hô-va, tôi và Craig sắp chia tay. Giờ đây, Craig là người chồng tuyệt vời và chúng tôi có hai cậu con trai ngoan ngoãn. Chúng tôi cũng có nhiều người bạn thân cùng niềm tin.
Ban đầu, mẹ tôi giận dữ khi biết tôi kết hợp với Nhân Chứng Giê-hô-va vì mẹ chưa hiểu rõ về họ. Sau này, hai mẹ con tôi hòa thuận lại. Tôi không còn cảm thấy trống rỗng nữa. Đời tôi có mục tiêu và nhu cầu tâm linh của tôi đã được thỏa mãn.—Ma-thi-ơ 5:3.
‘Tôi được biết nhiều điều bất ngờ trong Kinh Thánh’.—ISAKALA PAENIU
NĂM SINH: 1939
NƠI SINH: TUVALU
QUÁ KHỨ: CHÍNH TRỊ GIA
ĐỜI SỐNG TRƯỚC ĐÂY: Tôi sinh ra ở Nukulaelae, một hòn đảo xinh đẹp giữa Thái Bình Dương, nay thuộc quần đảo Tuvalu. Nơi đây, những người nắm quyền là các mục sư được đào tạo ở đại học tại Samoa. Người dân dù thiếu thốn nhưng vẫn có nhiệm vụ cung cấp thức ăn hằng ngày, chỗ ở—nói chung là những thứ tốt nhất—cho mục sư và gia đình ông.
Ở đảo tôi sống, mục sư điều hành trường học, dạy giáo lý, toán học và địa lý. Tôi từng thấy ông ấy đánh đập học sinh tàn nhẫn đến nỗi người đẫm đầy máu. Không ai dám phản kháng, ngay cả các bậc cha mẹ. Mục sư được tôn sùng như thể ông là Đức Chúa Trời.
Khi lên mười, tôi rời nhà đến học tại trường công lập duy nhất trong vùng, ở một đảo khác. Khi tốt nghiệp, tôi làm
trong cơ quan nhà nước. Lúc đó, các đảo này thuộc quần đảo Gilbert và Ellice, một thuộc địa của Anh Quốc. Tôi làm việc trong nhiều bộ phận trước khi trở thành biên tập viên của tờ báo thuộc chính phủ. Mọi thứ đều suôn sẻ cho tới khi tôi cho đăng lá thư của một độc giả chỉ trích chính phủ về việc chi quá nhiều tiền cho cuộc viếng thăm của hoàng tử xứ Wales. Tác giả của lá thư đã dùng một tên khác và cấp trên yêu cầu tôi cho biết tên của người đó, nhưng tôi từ chối. Sự mâu thuẫn nội bộ này được mọi người biết đến.Sau sự việc đó, tôi nghỉ làm và tham gia chính trị. Tôi đắc cử tại Nukulaelae và được nhậm chức Bộ trưởng Bộ Thương mại và Tài nguyên. Sau đó, khi người dân ở đảo Kiribati (trước đây là Gilbert) và Tuvalu (trước đây là Ellice) đang giành độc lập khỏi Anh Quốc, chính phủ mời tôi đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo trong bộ máy chính quyền tại đảo Tuvalu. Tuy nhiên, tôi không muốn người ta nghĩ mình dính dáng với chính quyền thực dân. Vì thế, tôi từ chối lời mời ấy và tham gia ứng cử vào chức bộ trưởng. Nhưng tôi không trúng cử. Sau đó, vợ chồng tôi trở về đảo và sống cuộc đời bình dị.
CÁCH KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG: Ngày chủ nhật trên đảo là ngày Sa-bát. Người ta xem đây là ngày thánh, ngoại trừ tôi. Đó là ngày tôi đi thuyền và câu cá. Tôi không muốn người ta nghĩ tôi là người sùng đạo. Cha tôi và những người khác rất thất vọng về hành vi của tôi. Nhưng tôi cương quyết không dính líu đến nhà thờ.
Vào dịp tôi đến đảo Funafuti, nơi có thủ đô của Tuvalu, em trai mời tôi tham dự buổi họp của Nhân Chứng Giê-hô-va. Sau đó, một giáo sĩ Nhân Chứng Giê-hô-va đưa cho tôi một xấp tạp chí Tháp Canh và Tỉnh Thức! để đọc. Anh cũng tặng tôi một cuốn sách vạch trần giáo lý bắt nguồn từ ngoại giáo mà khối đạo tự nhận là môn đồ Chúa Giê-su dạy. Tôi đọc sách ấy nhiều lần và được biết nhiều điều bất ngờ trong Kinh Thánh. Một trong những điều đó là môn đồ Chúa Giê-su không buộc phải giữ ngày Sa-bát hằng tuần *. Tôi chia sẻ điều này với vợ và ngay lập tức vợ tôi không đi nhà thờ nữa.
Tôi đã thề là không dính líu đến tôn giáo. Dù vậy, gần hai năm trôi qua, tôi không thể quên những điều mình đã đọc. Cuối cùng, tôi viết thư cho anh giáo sĩ ở Funafuti, và nói rằng tôi sẵn sàng thay đổi. Ngay khi có chuyến tàu, anh liền đến giúp tôi hiểu thêm về Kinh Thánh. Cha tôi rất tức giận khi biết tôi có ý định theo đạo Nhân Chứng Giê-hô-va. Nhưng tôi nói với cha rằng tôi đã biết Kinh Thánh rất nhiều nên không gì có thể thay đổi quyết định của tôi.
LỢI ÍCH: Năm 1986, tôi báp-têm trở thành Nhân Chứng Giê-hô-va và một năm sau, vợ tôi cũng báp-têm. Hai con gái chúng tôi cũng học Kinh Thánh và trở thành Nhân Chứng.
Như các tín đồ vào thế kỷ thứ nhất, tôi rất vui mừng thuộc một tôn giáo không có hàng giáo phẩm, không ai cao trọng hơn ai (Ma-thi-ơ 23:8-12). Các Nhân Chứng cũng khiêm nhường theo gương của Chúa Giê-su và chia sẻ với người khác về Nước Trời (Ma-thi-ơ 4:17). Tôi cảm tạ Giê-hô-va Đức Chúa Trời dường bao vì cho tôi biết sự thật về Ngài và dân của Ngài!
“Các Nhân Chứng không ép tôi tin đạo”.—ALEXANDER SOSKOV
NĂM SINH: 1971
NƠI SINH: NGA
QUÁ KHỨ: HUẤN LUYỆN CẢNH SÁT
ĐỜI SỐNG TRƯỚC ĐÂY: Tôi sinh ra ở Moscow, lúc ấy là thủ đô của Liên bang Xô Viết. Gia đình tôi sống trong một chung cư lớn, và những người hàng xóm của chúng tôi cùng làm chung nhà máy. Tôi nhớ họ nói rằng tôi là cậu bé hiếu động và họ tiên đoán tôi sẽ chết sớm hoặc ngồi tù. Và đúng là khi lên 10 tuổi, tôi từng bị cảnh sát bắt.
Khi 18 tuổi, tôi đi nghĩa vụ quân sự và làm lính biên phòng. Hai năm sau, tôi trở về nhà và làm việc trong nhà máy, nhưng tôi ngán ngẩm công việc ấy. Vì thế, tôi gia nhập đội cảnh sát chống bạo động của Moscow và dạy kỹ thuật kháng cự. Tôi góp phần bắt tội phạm cũng như dẹp loạn. Tâm trạng tôi lúc nào cũng căng thẳng như lò xo. Khi tôi trở về nhà, thỉnh thoảng hai vợ chồng phải ngủ riêng vì tôi sợ là mình sẽ vô tình gây thương tích cho vợ.
CÁCH KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG: Khi bắt đầu tìm hiểu Kinh Thánh với Nhân Chứng Giê-hô-va, tôi nhận ra rằng lối sống bạo lực của mình không phù hợp với các tiêu chuẩn Kinh Thánh. Tôi cũng thấy mình cần bỏ thuốc lá và hạn chế uống rượu. Tuy nhiên, tôi nghĩ mình không thể thay đổi công việc vì không có chuyên môn trong lĩnh vực khác để chu cấp cho gia đình. Ngoài ra, tôi cũng nghĩ mình không thể đi truyền bá tin mừng như các Nhân Chứng.
Nhưng dần dần tôi tin những gì Kinh Thánh dạy là chính xác. Tôi được an ủi nhờ những lời nơi Ê-xê-chi-ên 18:21, 22: “Nếu kẻ dữ xây-bỏ hết thảy tội mình đã phạm... không có một tội nào nó đã phạm sẽ bị nhớ lại nghịch cùng nó”.
Điều tôi thích là Nhân Chứng không ép tôi tin đạo, nhưng giúp tôi lý luận dựa trên những gì tôi học. Tôi đọc khoảng 40 tạp chí trong ba tuần. Những điều tôi đọc giúp tôi tin chắc mình đã tìm được đạo thật.
LỢI ÍCH: Trước khi tìm hiểu Kinh Thánh, vợ chồng tôi sắp ly dị. Nhưng tôi học Kinh Thánh và vợ tôi cũng học theo, rồi cả hai quyết định cùng phụng sự Đức Giê-hô-va. Giờ đây, đời sống gia đình chúng tôi hạnh phúc hơn. Tôi cũng tìm được công việc không trái với nguyên tắc Kinh Thánh.
Khi bắt đầu rao giảng từng nhà, tôi cảm thấy rất căng thẳng, giống cảm xúc mà tôi có lúc còn làm cảnh sát. Nhưng bây giờ, tôi có thể giữ được bình tĩnh, dù bị khiêu khích. Qua năm tháng, tôi đã tập đối xử kiên nhẫn với mọi người. Tôi tiếc là mình đã lãng phí nhiều thời gian, nhưng giờ đây đời sống tôi thật sự có ý nghĩa. Tôi vui mừng dồn sức lực vào việc phụng sự Đức Giê-hô-va và giúp người khác.
[Chú thích]
^ đ. 24 Để biết thêm thông tin, xin xem bài “Phải chăng chúng ta cần giữ ngày Sa-bát?” trong Tháp Canh số ra ngày 1-2-2010, trang 11-15.