Kinh Thánh thay đổi đời sống
Kinh Thánh thay đổi đời sống
Một người mẹ đơn chiếc ở Nga đã thoát khỏi cảnh nghiện ma túy, và cải thiện mối quan hệ với các con. Một người đàn ông sống vất vưởng trên đường phố Kyoto, Nhật Bản, có được sức mạnh và sự can đảm để khắc phục những nhược điểm đã đẩy anh vào cảnh nghèo túng. Ở Úc, một người chăn gia súc bỏ được thói say sưa. Làm sao những người này có thể thay đổi được? Hãy xem họ nói gì.
“Tôi hiểu ra rằng tôi có trách nhiệm nuôi bản thân”.—NELLY BAYMATOVA
TUỔI: 45
NƠI SINH: NGA
QUÁ KHỨ: NGHIỆN MA TÚY
ĐỜI SỐNG TRƯỚC ĐÂY: Tôi lớn lên ở Vladikavkaz, thủ đô của Cộng hòa Bắc Ossetia (nay là Alania). Gia đình tôi khá giàu có và tôi chẳng thiếu gì về vật chất, tuy vậy đời sống của tôi không hạnh phúc. Mới 34 tuổi, tôi đã trải qua hai cuộc hôn nhân đổ vỡ. Tôi nghiện ma túy mười năm và hai lần phải vào trại cai nghiện. Tôi có hai con nhưng chưa bao giờ cảm thấy yêu thương chúng, và cũng không có mối quan hệ tốt với bạn bè hay gia đình.
Mẹ tôi là Nhân Chứng Giê-hô-va. Tôi thường thấy mẹ khóc và cầu xin Đức Chúa Trời giúp tôi. Tôi đã nghĩ: “Mẹ thật là ngây thơ! Làm sao Đức Giê-hô-va có thể giúp tôi?”. Tôi có cố gắng bỏ ma túy, nhưng không đủ sức để làm điều ấy. Một lần, tôi nhịn ma túy được hai ngày, nhưng không thể chịu được nữa nên đã nhảy qua cửa sổ để ra khỏi nhà. Không may là tôi nhảy từ lầu cao xuống nên bị gãy một tay, một chân và tổn thương lưng. Vì thế, tôi phải nằm bất động trên giường hơn một tháng.
Trong suốt thời gian điều trị, mẹ tôi luôn ở bên chăm sóc và không một lời trách móc. Mẹ hiểu rằng tinh thần tôi không ổn định. Mẹ vẫn để một vài tạp chí Tỉnh Thức! *, cạnh giường tôi. Tôi đọc hết số này đến số khác và thấy các tạp chí rất hay cũng như thiết thực. Tôi quyết định tìm hiểu Kinh Thánh với Nhân Chứng Giê-hô-va.
CÁCH KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG: Một điều Kinh Thánh dạy tôi là tinh thần trách nhiệm. Thay vì ỷ lại vào mẹ, tôi hiểu ra rằng tôi có trách nhiệm nuôi bản thân và các con. Vì từ lâu tôi chỉ quen làm những gì mình muốn nên đối
với tôi, bắt đầu một công việc ổn định thật không dễ dàng.Tôi cũng nhận được nhiều lợi ích từ lời khuyên nơi Phục-truyền Luật-lệ Ký 6:5-7. Đoạn này khuyên cha mẹ nên dạy con cái biết về Đức Chúa Trời. Tôi nhận ra rằng tôi phải chịu trách nhiệm trước mắt Đức Chúa Trời về cách nuôi dạy con. Điều này thúc đẩy tôi dành thời gian cho các con và tập yêu thương chúng.
Từ đáy lòng, tôi biết ơn Đức Giê-hô-va vì cho tôi biết sự thật về Ngài. Vì thế, tôi dâng mình cho Ngài và làm báp-têm, trở thành Nhân Chứng Giê-hô-va.
LỢI ÍCH: Vì học cách kiềm chế tính nóng giận, nên mối quan hệ giữa tôi với mẹ dần được cải thiện. Mối quan hệ của tôi với các con cũng trở nên tốt hơn.
Vì tập ghét những điều Đức Chúa Trời ghét, nên tôi không còn vướng vào những vấn đề mà trước kia tôi gặp phải. Hiện nay, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi giúp người khác biết sự thật về Đức Chúa Trời yêu thương, Đức Giê-hô-va.
“Kinh Thánh đã thật sự cứu sống đời tôi!”.—MINORU TAKEDA
TUỔI: 54
NƠI SINH: NHẬT BẢN
QUÁ KHỨ: SỐNG VẤT VƯỞNG NGOÀI ĐƯỜNG PHỐ
ĐỜI SỐNG TRƯỚC ĐÂY: Tôi lớn lên ở thành phố Yamaguchi, với cha và bà nội. Tôi không biết chút gì về mẹ. Khi tôi 19 tuổi thì bà nội qua đời, và tôi tiếp tục sống với cha. Tôi làm nghề nấu ăn, và cha cũng làm cùng ngành với tôi. Hai cha con làm khác ca, nên hiếm khi gặp nhau. Tôi chỉ mải miết vào công việc và đi nhậu với bạn bè.
Dần dần, tôi nhàm chán công việc. Tôi cãi lộn với ông chủ và càng uống rượu nhiều hơn. Khi gần 30 tuổi, tôi quyết định rời nhà và đi du lịch. Đến lúc nhẵn túi, tôi vào làm tại một pachinko (sòng bạc). Tôi đã gặp một cô gái và chúng tôi kết hôn. Nhưng chỉ hai năm rưỡi sau đó, chúng tôi chia tay.
Tôi rất chán nản, nhụt chí và rơi vào cảnh nợ nần chồng chất. Để trốn nợ, tôi trở về nhà sống cùng cha một thời gian. Nhưng tôi nói dối cha nên mối quan hệ của cha con tôi bị sứt mẻ. Tôi còn lấy tiền của cha và sống nhờ cờ bạc. Cuối cùng, tôi lâm vào cảnh nghèo túng và phải ngủ ở nhà ga xe lửa. Tôi sống lang thang ở Hakata, Himeji, và Kyoto. Tôi vất vưởng ngoài đường phố khoảng hai năm.
CÁCH KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG: Vào năm 1999, tôi đang ngồi trong một công viên gần sông Kamogawa tại Kyoto, có hai người phụ nữ đến bắt chuyện với tôi. Một người mời: “Anh có muốn học Kinh Thánh không?”. Tôi nhận lời. Thế là những Nhân Chứng Giê-hô-va ở hội thánh địa phương đã giúp tôi học
Kinh Thánh cũng như thấy tầm quan trọng của việc áp dụng sự dạy dỗ đó. Họ khuyên tôi tìm việc làm và chỗ ở. Vì nể họ, tôi đến một số nơi xin việc nhưng không thiết tha lắm. Sau đó, tôi cầu xin Đức Chúa Trời giúp đỡ và nỗ lực hơn đi kiếm việc, và cuối cùng tôi tìm được việc làm.Lời cầu nguyện cũng giúp tôi vượt qua một khó khăn lớn. Những chủ nợ trước đây tìm được tôi và đòi nợ. Tôi vô cùng lo lắng. Một ngày nọ khi đọc Kinh Thánh như thường lệ, tôi thấy nơi Ê-sai 41:10 Đức Chúa Trời hứa với người trung thành: “Ta sẽ giúp-đỡ ngươi”. Lời hứa này cho tôi sức mạnh và sự can đảm. Tôi gắng sức làm việc và cuối cùng cũng trả hết nợ. Năm 2000, tôi hội đủ điều kiện làm báp-têm để trở thành Nhân Chứng Giê-hô-va.
LỢI ÍCH: Sự dạy dỗ trong Kinh Thánh thúc đẩy tôi hàn gắn mối quan hệ với cha, và cha đã tha thứ những hành vi xấu trong quá khứ của tôi. Cha tôi rất mừng khi biết tôi học và sống theo tiêu chuẩn của Kinh Thánh. Kinh Thánh đã thật sự cứu sống đời tôi!
Ngoài ra, tôi có việc làm để nuôi sống bản thân (Ê-phê-sô 4:28; 2 Tê-sa-lô-ni-ca 3:12). Tôi tìm được những người bạn chân chính trong hội thánh (Mác 10:29, 30). Tôi vô cùng biết ơn Đức Giê-hô-va vì sự dạy dỗ của Ngài.
“Thay đổi là điều rất khó đối với tôi”.—DAVID HUDSON
TUỔI: 72
NƠI SINH: ÚC
QUÁ KHỨ: SAY SƯA
ĐỜI SỐNG TRƯỚC ĐÂY: Cha mẹ tôi tên là Willie và Lucy, tôi là người con thứ 11. Gia đình tôi sống trong một khu vực gọi là Aurukun, dành cho thổ dân, ở phía bắc vùng Queensland. Aurukun nằm bên bờ sông Archer nên thơ và gần biển. Cha mẹ dạy chúng tôi săn bắn và đánh cá để sinh sống. Vào thời đó, chính phủ không cho người thổ dân sử dụng tiền, và họ chỉ được sống trong những khu vực xác định.
Cha mẹ tôi cố gắng vun trồng nơi con cái những đức tính tốt, dạy dỗ con kính trọng người lớn tuổi trong cộng đồng và có tinh thần lá lành đùm lá rách. Nhờ thế, chúng tôi xem tất cả những người lớn tuổi như cha, mẹ, cô, bác.
Cha tôi qua đời năm tôi bảy tuổi, và chúng tôi dọn đến một khu dành cho thổ dân ở Mapoon, cách
Aurukun chừng 150km về phía bắc. Khi lên 12 tuổi, tôi bắt đầu học chăn ngựa và gia súc. Tôi làm nghề chăn gia súc ở nhiều nông trại cho đến gần 50 tuổi. Công việc rất cực nhọc. Tôi bắt đầu uống nhiều rượu và uống thường xuyên. Điều này gây ra nhiều vấn đề cho tôi.Sau một lần nhậu nhẹt, tôi loạng choạng đi ra khỏi khách sạn và bị một xe hơi đang phóng nhanh đâm vào. Tôi phải điều trị bằng phương pháp vật lý trị liệu trong hai năm tại bệnh viện, từ đó không thể làm nghề chăn gia súc nữa.
CÁCH KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG: Trong thời gian điều trị, một cô bạn mang đến cho tôi tạp chí Tháp Canh và Tỉnh Thức! để đọc. Nhưng vì ít học nên tôi đọc không thạo. Sau khi tôi về nhà, vào một ngày nóng bức nọ, một người đàn ông 83 tuổi gõ cửa. Tôi mời ông vào và mời ông uống nước mát. Ông tặng tôi một số ấn phẩm về Kinh Thánh, và hỏi xem liệu ông có thể trở lại để giải thích thêm không. Sau đó, tôi bắt đầu tìm hiểu Kinh Thánh cách đều đặn. Tôi dần nhận ra mình cần phải thay đổi nhân cách và lối sống nếu muốn làm Đức Chúa Trời vui lòng.
Thay đổi là điều rất khó đối với tôi. Tuy nhiên, vì được mẹ dạy dỗ từ nhỏ nên tôi rất tôn trọng người đàn ông lớn tuổi ấy, và quý những kiến thức trong Kinh Thánh mà ông chia sẻ. Dù vậy, tôi ngần ngại dâng mình cho Đức Chúa Trời vì nghĩ là trước tiên mình cần phải hiểu hết những điều Kinh Thánh dạy.
Một đồng nghiệp là Nhân Chứng Giê-hô-va đã giúp tôi điều chỉnh cách nghĩ đó. Anh ấy bảo tôi xem những lời nơi Cô-lô-se 1:9, 10 khuyến khích chúng ta “thêm lên trong sự hiểu-biết Đức Chúa Trời”. Anh ấy giúp tôi hiểu rằng tôi sẽ luôn học những điều mới, do đó tôi không nên chần chừ vì nghĩ mình chưa đủ hiểu biết.
Các buổi nhóm họp của hội thánh đặc biệt tạo ấn tượng cho tôi. Tôi tận mắt chứng kiến những người thuộc mọi nền văn hóa hợp nhất thờ phượng Đức Chúa Trời. Điều này khiến tôi tin chắc rằng tôi đã tìm được tôn giáo chân chính. Vào năm 1985, tôi làm báp-têm và trở thành Nhân Chứng Giê-hô-va.
LỢI ÍCH: Kỹ năng đọc của tôi dần được cải thiện. Hiện nay, tôi dành nhiều giờ mỗi tuần để giúp người khác học đọc và tìm hiểu Kinh Thánh. Ngoài ra, cô bạn đã tặng tôi Tháp Canh và Tỉnh Thức! cũng tìm hiểu Kinh Thánh và làm báp-têm, nay trở thành vợ yêu dấu của tôi. Vợ chồng tôi tìm thấy niềm vui thật khi cùng nhau giúp cộng đồng thổ dân biết về Giê-hô-va Đức Chúa Trời.
[Chú thích]
^ đ. 9 Do Nhân Chứng Giê-hô-va xuất bản.
[Câu nổi bật nơi trang 21]
Vợ chồng tôi tìm thấy niềm vui thật khi giúp cộng đồng thổ dân biết về Đức Chúa Trời