Tại sao Đức Chúa Trời ban cho nhân loại sự sống vĩnh cửu?
Câu hỏi độc giả
Tại sao Đức Chúa Trời ban cho nhân loại sự sống vĩnh cửu?
▪ Kinh Thánh cho biết Đức Chúa Trời ban cho chúng ta triển vọng nhận được “sự sống đời đời” (Giăng 6:40). Vậy, điều gì thúc đẩy Ngài làm thế? Có phải chỉ vì sự công bằng không?
Công bằng bao gồm việc đối xử với người khác một cách đúng đắn và không thiên vị. Chúng ta có thật sự xứng đáng nhận sự sống không? Không. Kinh Thánh nói: “Chẳng có người công-bình ở trên đất làm điều thiện, mà không hề phạm tội” (Truyền-đạo 7:20). Khi phạm tội thì phải nhận lấy hình phạt. Đức Chúa Trời đã cảnh báo người đầu tiên là A-đam rằng vào ngày ông phạm tội, ông chắc chắn sẽ chết (Sáng-thế Ký 2:17). Sau này, sứ đồ Phao-lô được Đức Chúa Trời hướng dẫn để viết: “Tiền công của tội-lỗi là sự chết” (Rô-ma 6:23). Nếu theo lẽ công bằng, tất cả con cháu A-đam đều phải chết, vậy tại sao Đức Chúa Trời ban cho chúng ta cơ hội có được sự sống vĩnh cửu?
Sự sống vĩnh cửu là món quà Đức Chúa Trời ban cho cách “nhưng-không”. Đó là biểu hiện của ân huệ cũng như tình yêu thương bao la của Ngài. Kinh Thánh nói: “Mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh-hiển của Đức Chúa Trời, và họ nhờ ân-điển Ngài mà được xưng công-bình nhưng-không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Jêsus-Christ”.—Rô-ma 3:23, 24.
Dù tất cả chúng ta đều phải chết, Đức Chúa Trời vẫn ban sự sống vĩnh cửu cho những ai yêu mến Ngài. Điều đó có trái với tính công bằng của Ngài không? Kinh Thánh nói: “Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Có sự không công-bình trong Đức Chúa Trời sao? Chẳng hề như vậy! Vì Ngài phán cùng Môi-se rằng: Ta sẽ làm ơn cho kẻ ta làm ơn, ta sẽ thương-xót kẻ ta thương-xót... Ngươi là ai, mà dám cãi lại cùng Đức Chúa Trời?”.—Rô-ma 9:14-20.
Tại một số nơi trên thế giới, viên chức cấp cao hoặc quan tòa có thể tha cho một phạm nhân đã bị tuyên án nặng. Nếu phạm nhân sẵn sàng làm theo án phạt và chứng tỏ qua thái độ và hành động là mình đã thay đổi, quan tòa hoặc tổng thống có thể quyết định giảm hay miễn mức án cho người đó. Chắc hẳn hành động này là một ân huệ.
Tương tự thế, Đức Giê-hô-va có thể quyết định không buộc tất cả những người tội lỗi chịu hình phạt mà lẽ ra họ phải nhận. Thay vì vậy, vì yêu thương, Đức Chúa Trời có thể ban sự sống vĩnh cửu cho những ai yêu mến và làm theo tiêu chuẩn của Ngài. Kinh Thánh nói: “Đức Chúa Trời chẳng hề vị-nể ai, nhưng trong các dân, hễ ai kính-sợ Ngài và làm sự công-bình, thì nấy được đẹp lòng Chúa”.—Công-vụ 10:34, 35.
Hành động vĩ đại nhất thể hiện tình yêu thương của Đức Giê-hô-va đối với chúng ta là ban Con Ngài xuống thế, chịu đau khổ và chết cho chúng ta. Chúa Giê-su nói về Cha ngài: “Đức Chúa Trời yêu-thương thế-gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư-mất mà được sự sống đời đời”.—Giăng 3:16.
Tất cả những ai yêu mến và làm theo ý muốn Đức Giê-hô-va đều được Ngài chấp nhận, dù quá khứ họ ra sao đi nữa. Vậy, lý do chủ yếu Đức Chúa Trời cho chúng ta hy vọng sống vĩnh cửu là vì ân huệ và tình yêu thương cao cả của Ngài.
[Câu nổi bật nơi trang 29]
Lý do chính yếu là vì ân huệ và tình yêu thương cao cả của Đức Chúa Trời