Khi nào chạy thoát là quyết định khôn ngoan
Khi nào chạy thoát là quyết định khôn ngoan
TINH THẦN hung hăng, hiếu chiến và sự cám dỗ là những đặc điểm phổ biến của thế gian ngày nay. Một người tìm cách thoát khỏi một tình huống nào đó thường bị xem là yếu thế hoặc hèn nhát. Thậm chí người ấy còn có thể trở thành đề tài chế giễu cho những người khác.
Tuy nhiên, Kinh Thánh nói rõ rằng đôi lúc việc chạy thoát lại vừa là khôn ngoan vừa là can đảm. Đó là điều Chúa Giê-su Christ đã khẳng định cùng các môn đồ trước khi sai họ đi làm thánh chức: “Khi nào người ta bắt-bớ các ngươi trong thành nầy, thì hãy trốn qua thành kia”. (Ma-thi-ơ 10:23) Đúng thế, các môn đồ của Chúa Giê-su phải tìm cách chạy thoát khỏi những người bắt bớ họ. Họ không được làm bất cứ việc gì giống như một cuộc chiến tranh tôn giáo, dùng vũ lực ép người khác cải đạo. Họ mang một thông điệp bình an. (Ma-thi-ơ 10:11-14; Công-vụ 10:34-37) Vì thế, thay vì giận dữ, các tín đồ Đấng Christ tìm cách lánh xa, thoát khỏi mọi nguyên nhân gây hấn. Bằng cách này, họ duy trì được một lương tâm tốt và mối quan hệ quý báu với Đức Giê-hô-va.—2 Cô-rinh-tô 4:1, 2.
Một thí dụ tương phản khác được tìm thấy trong sách Châm-ngôn của Kinh Thánh. Chuyện kể về một thanh niên, thay vì bỏ chạy trước sự cám dỗ, lại đi theo kẻ dâm phụ “như một con bò đến lò cạo”. Hậu quả là gì? Thật là một tai họa cho anh ta vì đã sa vào chước cám dỗ mà mất sự sống mình.—Châm-ngôn 7:5-8, 21-23.
Bạn phải hành động ra sao khi phải đương đầu với sự cám dỗ phạm tội vô luân hay đối phó với một mối đe dọa khác? Theo sự dạy dỗ của Lời Đức Chúa Trời, hành động thích hợp nhất có lẽ là mau chóng chạy thoát, lánh xa khỏi vòng nguy hiểm ấy ngay lập tức.—Châm-ngôn 4:14, 15; 1 Cô-rinh-tô 6:18; 2 Ti-mô-thê 2:22.