Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

Kinh Thánh nói gì về sự mê tín?

Kinh Thánh nói gì về sự mê tín?

Quan điểm của Kinh Thánh

Kinh Thánh nói gì về sự mê tín?

Một nhà báo đã không dám đi máy bay trong suốt một năm vì thầy bói tiên đoán là ông sẽ chết do tai nạn máy bay. Người thuộc mọi ngành nghề khác nhau, kể cả chính trị gia, doanh nhân, diễn viên, vận động viên và sinh viên, đều tìm đến những thực hành mê tín. Trong lúc bất an, căng thẳng và lo lắng, người ta cảm thấy những thực hành ấy có thể che chở họ khỏi nguy hiểm hoặc giúp họ đạt được mục đích.

Nhiều hình thức mê tín được xem là tập tục truyền thống, hoặc là nguồn hỗ trợ về mặt tâm lý và hoàn toàn vô hại. Margaret Mead, nhà nhân chủng học quá cố, nhận xét: “Niềm tin mê tín phản ánh ước muốn mãnh liệt của chúng ta là mong một điều nào đó thành sự thật hoặc ngăn ngừa những chuyện không may. Nửa tin, nửa không tin vào điều mê tín giúp chúng ta vừa có hy vọng vừa không bị lệ thuộc vào nó”. Tuy vậy, những người muốn làm hài lòng Đức Chúa Trời nên tự hỏi: “Kinh Thánh nói gì về sự mê tín?”.

Nguồn gốc của mê tín dị đoan

Nhân loại nói chung chìm ngập trong nỗi sợ hãi, chẳng hạn như sợ chết, sợ những điều mà mình không biết rõ, và sợ cái gọi là “thế giới bên kia”. Sa-tan, kẻ phản nghịch Đức Chúa Trời, luôn muốn người ta theo hắn và gieo nỗi sợ hãi vào lòng họ bằng những lời dối trá hiểm độc (Giăng 8:44; Khải-huyền 12:9). Không chỉ một mình Sa-tan ra sức dụ dỗ loài người lìa bỏ Đức Chúa Trời. Kinh Thánh gọi hắn là “chúa [các] quỉ” (Ma-thi-ơ 12:24-27). Các quỉ là ai? Vào thời Nô-ê, một số thiên sứ đã theo Sa-tan phản nghịch Đức Chúa Trời và tự biến mình thành các quỉ. Từ đó trở đi, chúng luôn tìm cách đầu độc tư tưởng của con người. Một thủ đoạn mà chúng dùng là mê tín dị đoan.—Sáng-thế Ký 6:1, 2; Lu-ca 8:2, 30; Giu-đe 6.

Một trong những điều dối trá của Sa-tan đã tạo nền tảng cho sự mê tín. Đó là niềm tin cho rằng sau khi thể xác chết, phần vô hình của con người vẫn tồn tại và có thể trở về để hại hoặc giúp người sống. Nhưng Kinh Thánh nói: “Kẻ chết chẳng biết chi hết”. Kinh Thánh cũng cho biết là sau khi người ta chết thì họ “chẳng có việc làm, chẳng có mưu-kế, cũng chẳng có tri thức, hay là sự khôn-ngoan”.—Truyền-đạo 9:5, 10.

‘Đức Giê-hô-va gớm-ghiếc các việc ấy’

Nhiều người đã tin nơi lời dối trá của Sa-tan. Tuy nhiên, từ rất lâu Đức Chúa Trời đã ban cho dân Y-sơ-ra-ên mệnh lệnh rõ ràng: “Ở giữa ngươi chớ nên có ai. . . có thầy bói, hoặc kẻ hay xem sao mà bói, thầy phù-thủy, thầy pháp, kẻ hay dùng ếm-chú, người đi hỏi đồng-cốt, kẻ thuật-số, hay là kẻ đi cầu vong; vì Đức Giê-hô-va lấy làm gớm-ghiếc kẻ làm các việc ấy”.—Phục-truyền Luật-lệ Ký 18:10-12.

Điều đáng buồn là dân Y-sơ-ra-ên đã không luôn nghe theo lời cảnh báo này. Chẳng hạn, vào thời nhà tiên tri Ê-sai, một số người tin rằng họ được trúng mùa là nhờ làm hài lòng thần “Gát” (thần Vận May)—một niềm tin mê tín mang lại hậu quả thảm khốc cho họ. Đó là họ không còn được Đức Giê-hô-va chấp nhận và ban phước.—Ê-sai 65:11, 12.

Khi đạo Đấng Christ hình thành, quan điểm của Đức Giê-hô-va đối với sự mê tín vẫn không thay đổi. Sứ đồ Phao-lô khuyến khích những người mê tín ở thành Lít-trơ hãy “xây bỏ các thần hư-không kia, mà trở về cùng Đức Chúa Trời hằng sống, là Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong đó”.—Công-vụ 14:15.

Thoát khỏi sự mê tín

Có vô số thực hành mê tín, và tất cả đều mang một điểm chung: không có lời giải thích hợp lý. Một tác hại của mê tín là có thể khiến người ta đổ lỗi cho sự xui xẻo thay vì chịu trách nhiệm về hành động của mình.

Điều đáng mừng là nhiều người đã thoát khỏi sự mê tín. Chúa Giê-su nói: ‘Các ngươi sẽ biết chân lý và chân lý sẽ giải phóng các ngươi’ (Giăng 8:32, Bản Diễn Ý). Chị Clementina người Brazil, từng làm nghề bói toán trong 25 năm, nói: “Bói toán là nghề kiếm sống duy nhất của tôi, nhưng chân lý của Kinh Thánh đã giải thoát tôi khỏi vòng mê tín”. Trên thực tế, việc học Kinh Thánh đều đặn và thành tâm cầu nguyện với Đức Chúa Trời có thể giúp chúng ta có thêm nghị lực để suy nghĩ một cách bình tĩnh và hợp lý. Nhờ thế, chúng ta có thể quyết định một cách khôn ngoan để ngăn ngừa tai họa và giảm bớt nỗi lo âu.—Phi-líp 4:6, 7, 13.

Kinh Thánh nêu câu hỏi: “Sự sáng với sự tối có thông-đồng nhau được chăng? Đấng Christ và Bê-li-an [Sa-tan] nào có hòa-hiệp chi”. Vì vậy, môn đồ thật của Đấng Christ phải tránh xa mê tín dị đoan.—2 Cô-rinh-tô 6:14-16.

CÓ BAO GIỜ BẠN THẮC MẮC:

▪ Thay vì tin cậy Đức Chúa Trời, dân Y-sơ-ra-ên mê tín thời Ê-sai tin cậy nơi ai?—Ê-sai 65:11, 12.

▪ Sứ đồ Phao-lô khuyến khích những người mê tín ở thành Lít-trơ làm gì?—Công-vụ 14:15.

▪ Kinh Thánh nói gì về sự mê tín?—2 Cô-rinh-tô 6:14-16.

[Các hình nơi trang 10]

Niềm tin mê tín ru ngủ người ta bằng một cảm giác an toàn giả tạo