Có phải Đức Chúa Trời ở khắp mọi nơi không?
Quan điểm của Kinh Thánh
Có phải Đức Chúa Trời ở khắp mọi nơi không?
ĐỨC CHÚA TRỜI được mô tả một cách thích hợp là toàn năng và thông biết mọi sự. Tuy nhiên, khi cố gắng hơn nữa để mô tả sự vĩ đại của Ngài, một số người thêm cho Ngài một đặc tính nữa là Ngài ở khắp mọi nơi. Họ cho rằng Đức Chúa Trời cùng một lúc hiện hữu khắp mọi nơi.
Hai đặc tính đầu quả thích hợp với sự dạy dỗ của Kinh Thánh. (Sáng-thế Ký 17:1; Hê-bơ-rơ 4:13; Khải-huyền 11:17) Đức Chúa Trời quả thật là toàn năng và thông biết mọi sự theo nghĩa là không gì có thể giấu được Ngài. Nhưng phải chăng Ngài ở khắp mọi nơi, hay Ngài là một Đấng có nơi ngự cụ thể?
Đức Chúa Trời ở đâu?
Trong một số câu Kinh Thánh, “trời” được nói đến là “nơi [Đức Chúa Trời ] ngự”. (1 Các Vua 8:39, 43, 49; 2 Sử-ký 6:33, 39) Tuy nhiên, một lời tường thuật trong Kinh Thánh mô tả sự vĩ đại của Giê-hô-va Đức Chúa Trời bằng những lời sau: “Có thật rằng Đức Chúa Trời ngự chung với loài người ở trên đất ư? Kìa trời, cho đến đỗi trời của các từng trời còn chẳng có thể chứa Chúa được thay”.—2 Sử-ký 6:18.
Kinh Thánh nói: “Đức Chúa Trời là thần”. (Giăng 4:24) Vì thế, Ngài ngự trong lãnh vực thần linh biệt lập với vũ trụ vật chất. Khi nói đến “trời” là nơi Đức Chúa Trời ngự, Kinh Thánh muốn nói đến sự cao cả của nơi Ngài ngự trái với môi trường vật chất nơi chúng ta sống. Điều quan trọng nhất là Kinh Thánh dạy rằng nơi Đức Chúa Trời ngự thật ra khác biệt hẳn với vũ trụ vật chất nhưng đồng thời lại là một nơi rất cụ thể.—Gióp 2:1, 2.
Đức Chúa Trời là một Đấng
Chúa Giê-su đề cập đến nơi Đức Chúa Trời ngự khi ngài nói với các môn đồ: “Trong nhà Cha ta có nhiều chỗ ở... Ta đi sắm-sẵn cho các ngươi một chỗ”. (Giăng 14:2) Chúa Giê-su đi đâu? Cuối cùng, ngài “vào chính trong trời, để bây giờ vì chúng ta hiện ra trước mặt Đức Chúa Trời”. (Hê-bơ-rơ 9:24) Lời tường thuật này dạy chúng ta hai sự kiện quan trọng về Đức Giê-hô-va. Trước nhất, Ngài có một nơi ngự theo nghĩa đen, và thứ hai, Ngài là một Đấng, chứ không chỉ là một lực vô định ở khắp mọi nơi.
Đó là lý do tại sao Chúa Giê-su dạy các môn đồ cầu nguyện như vầy: “Lạy Cha chúng tôi ở trên trời”, hướng lời cầu nguyện tới một Đấng là Đức Giê-hô-va ngự ở một nơi, tức lãnh vực thần linh mà Kinh Thánh gọi là trời. (Ma-thi-ơ 6:9; 12:50) Sự dạy dỗ này phù hợp với cách dân Đức Chúa Trời được dạy cầu nguyện trong hơn 1.500 năm. Những bản viết cổ xưa nhất được Đức Chúa Trời soi dẫn có chứa đựng lời cầu nguyện sau: “Cầu Chúa từ nơi cư-sở thánh của Ngài trên trời cao, đoái xem và ban phước cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài”.—Phục-truyền Luật-lệ Ký 26:15.
Thánh linh của Đức Chúa Trời bao trùm khắp mọi nơi
Trong khi luôn nói Đức Chúa Trời có một chỗ ngự cụ thể, Kinh Thánh thường nói thánh linh của Ngài tỏa khắp mọi nơi. Nói về thánh linh, người viết Thi-thiên là Đa-vít hỏi: “Tôi sẽ đi đâu xa Thần Chúa? Tôi sẽ trốn đâu khỏi mặt Chúa”. (Thi-thiên 139:7) Một số người lẫn lộn về những lời này và có thể kết luận là Đức Chúa Trời ở khắp mọi nơi. Thế nhưng, khi xem xét văn cảnh của câu này và những câu khác thì rõ ràng thánh linh của Đức Giê-hô-va—tức quyền năng thể hiện qua hành động—có thể trải ra từ nơi ngự cố định của Ngài đến bất cứ nơi nào trong vũ trụ vật chất.
Như cánh tay người cha giơ ra để vỗ về và giúp đỡ con cái, cánh tay của Đức Giê-hô-va—tức thánh linh—có thể với tới bất cứ nơi nào trong lãnh vực thần linh hoặc vũ trụ vật chất để hoàn thành ý định của Ngài. Do đó, người viết Thi-thiên có thể nói: “Nhược-bằng tôi lấy cánh hừng-đông, bay qua ở tại cuối-cùng biển, tại đó tay Chúa cũng sẽ dẫn-dắt tôi, tay hữu Chúa sẽ nắm-giữ tôi”.—Thi-thiên 139:9, 10.
Bạn có thể là bạn Đức Chúa Trời
Giê-hô-va Đức Chúa Trời khiêm nhường và yêu thương cho phép dùng các ngôn từ loài người để diễn tả cách thích hợp nhất về nơi ngự và bản chất của Ngài. Bằng cách diễn tả này hay cách khác, Ngài như thể “cúi nhìn xem cả trời lẫn đất”. (Thi-thiên 113:6, Nguyễn Thế Thuấn) Tuy nhiên, bản chất của Đức Chúa Trời thì loài người thật sự không thể nào hiểu thấu được.
Đức Giê-hô-va vô cùng cao cả, vô cùng vĩ đại và tuyệt diệu đến độ ngôn từ của loài người không thể nào mô tả đầy đủ được. Vì thế trong khi Kinh Thánh nói chỗ ngự trên trời của Ngài là một nơi cụ thể, nhưng để hiểu thấu một lãnh vực thần linh như thế thì vượt quá sức loài người.—Thi-thiên 139:6.
Tuy vậy, chúng ta được an ủi lớn lao khi hiểu biết phần nào về bản chất thật sự của Đức Giê-hô-va, ý thức rằng Ngài không phải là một lực vô cảm, vô định bao trùm mọi vật trong vũ trụ. Trái lại, Ngài là một Đấng có nơi ngự cụ thể, có cá tính riêng biệt và có đức tính yêu thương và nhân hậu. Sự hiểu biết như thế có thể mở ra cơ hội vô cùng tuyệt diệu cho con người—cơ hội được làm bạn thân lâu dài với Đấng Tối Thượng Toàn Năng của hoàn vũ.—Gia-cơ 4:8.