CHƯƠNG 55
Lời của Chúa Giê-su khiến nhiều người bị sốc
-
ĂN THỊT VÀ UỐNG HUYẾT NGÀI
-
NHIỀU NGƯỜI VẤP NGÃ VÀ KHÔNG ĐI THEO NGÀI NỮA
Trong một nhà hội ở Ca-bê-na-um, Chúa Giê-su đang dạy rằng ngài là bánh thật từ trời. Giờ đây, ngài bổ sung cho những gì ngài đã nói với đoàn dân trở về từ phía đông của biển Ga-li-lê, là những người đã ăn bánh và cá được cung cấp tại đó.
Chúa Giê-su nói: “Tổ phụ anh em đã ăn ma-na trong hoang mạc nhưng rồi họ cũng chết”. Tuy nhiên, ngài giải thích: “Tôi là bánh sự sống đến từ trời. Nếu ai ăn bánh này thì sẽ sống mãi mãi; và thật vậy, bánh mà tôi sẽ ban để thế gian được sống chính là thịt tôi”.—Giăng 6:48-51.
Vào mùa xuân năm 30 CN, Chúa Giê-su nói với Ni-cô-đem là Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con của ngài làm Đấng Cứu Rỗi. Giờ đây, Chúa Giê-su nhấn mạnh rằng người ta cần phải ăn thịt của ngài qua việc thể hiện đức tin nơi sự hy sinh mà ngài sẽ thực hiện. Đây là cách để nhận được sự sống vĩnh cửu.
Tuy nhiên, dân chúng phản đối lời của Chúa Giê-su. Họ hỏi: “Làm sao người này có thể cho chúng ta ăn thịt của ông ta?” (Giăng 6:52). Chúa Giê-su muốn họ hiểu rằng ngài nói theo nghĩa bóng chứ không phải nghĩa đen. Những lời sau đó cho biết ý của ngài.
“Nếu không ăn thịt và uống huyết của Con Người thì không có sự sống trong anh em. Ai ăn thịt và uống huyết tôi thì có sự sống vĩnh cửu... vì thịt tôi là thức ăn thật và huyết tôi là thức uống thật. Ai ăn thịt và uống huyết tôi thì hợp nhất với tôi”.—Giăng 6:53-56.
Hãy hình dung người Do Thái cảm thấy bị xúc phạm đến mức nào khi nghe những lời ấy! Có thể họ nghĩ rằng Chúa Giê-su đang đề nghị họ ăn thịt người hoặc vi phạm Luật pháp của Đức Chúa Trời về việc cấm ăn huyết (Sáng thế 9:4; Lê-vi 17:10, 11). Nhưng Chúa Giê-su không nói đến việc ăn thịt và uống huyết theo nghĩa đen. Ý của ngài là tất cả những ai muốn có sự sống vĩnh cửu phải thể hiện đức tin nơi sự hy sinh mà ngài sẽ thực hiện khi dâng thân thể hoàn hảo và đổ huyết ra. Nhưng thậm chí nhiều môn đồ của ngài cũng không hiểu sự dạy dỗ này. Một số người phản ứng: “Lời này thật chướng tai, ai nghe cho được?”.—Giăng 6:60.
Vì biết một số môn đồ lầm bầm nên Chúa Giê-su hỏi: “Điều đó làm anh em vấp ngã sao? Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi ngài đã ở trước kia thì sao?... Những lời tôi nói với anh em đến từ thần khí và là sự sống. Nhưng trong anh em có một số người không tin”. Nghe vậy, nhiều môn đồ bỏ đi và không còn theo ngài nữa.—Giăng 6:61-64.
Vì thế, Chúa Giê-su hỏi 12 sứ đồ: “Các anh cũng muốn bỏ đi sao?”. Phi-e-rơ đáp: “Thưa Chúa, chúng tôi sẽ theo ai? Chúa có những lời mang lại sự sống vĩnh cửu. Chúng tôi đã tin và nhận biết ngài là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời” (Giăng 6:67-69). Quả là những lời biểu hiện lòng trung thành, dù vào lúc đó Phi-e-rơ và các sứ đồ khác chưa hiểu rõ sự dạy dỗ của Chúa Giê-su về vấn đề này!
Dù hài lòng với câu trả lời của Phi-e-rơ, Chúa Giê-su vẫn nói: “Chẳng phải tôi đã chọn 12 người các anh sao? Nhưng một trong các anh là kẻ vu khống” (Giăng 6:70). Chúa Giê-su đang nói về Giu-đa Ích-ca-ri-ốt. Rất có thể vào lúc ấy, Chúa Giê-su đã nhận thấy Giu-đa bắt đầu sa vào con đường sai trái.
Dù vậy, chắc chắn Chúa Giê-su mãn nguyện khi biết Phi-e-rơ cùng các sứ đồ khác không để điều gì cản trở họ đi theo ngài và tham gia công việc cứu mạng mà ngài đang thực hiện.