GIẢI THÍCH CÂU KINH THÁNH
Sáng thế 1:1—“Ban đầu Đức Chúa Trời tạo ra trời và đất”
“Ban đầu Đức Chúa Trời tạo ra trời và đất”.—Sáng thế 1:1, Bản dịch Thế Giới Mới.
“Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời và đất”.—Sáng thế 1:1, Đặng Ngọc Báu.
Ý nghĩa của Sáng thế 1:1
Câu mở đầu này của Kinh Thánh cho biết hai sự thật quan trọng. Thứ nhất, “trời và đất” hay vũ trụ vật chất, có sự khởi đầu. Thứ hai, “trời và đất” là do Đức Chúa Trời tạo ra.—Khải huyền 4:11.
Kinh Thánh không cho biết Đức Chúa Trời tạo ra vũ trụ cách đây bao lâu, cũng không giải thích ngài tạo ra vũ trụ như thế nào. Nhưng sách này cho biết Đức Chúa Trời tạo ra vũ trụ bằng ‘sức vô biên và quyền năng đáng sợ’ của ngài.—Ê-sai 40:26.
Từ “tạo ra”, hay “dựng nên”, được dịch từ một động từ Hê-bơ-rơ chỉ dùng để miêu tả hoạt động của Đức Chúa Trời. a Trong Kinh Thánh, chỉ có Giê-hô-va b Đức Chúa Trời được gọi là Đấng Tạo Hóa.—Ê-sai 42:5; 45:18.
Văn cảnh của Sáng thế 1:1
Câu đầu tiên này của sách Sáng thế mở đầu lời tường thuật về sự sáng tạo nơi Sáng thế chương 1 và 2. Từ Sáng thế 1:1 đến 2:4, Kinh Thánh miêu tả ngắn gọn các bước Đức Chúa Trời thực hiện khi tạo nên trái đất và mọi sinh vật trên đất, kể cả người nam và người nữ đầu tiên. Sau lời miêu tả tổng quát này, Kinh Thánh tường thuật chi tiết hơn về việc tạo nên hai người đó.—Sáng thế 2:7-25.
Sách Sáng thế miêu tả công việc sáng tạo của Đức Chúa Trời diễn ra trong giai đoạn sáu “ngày”. Đây không phải là ngày dài 24 tiếng theo nghĩa đen, nhưng là khoảng thời gian không xác định. Thật vậy, từ “ngày” có thể áp dụng cho khoảng thời gian dài hơn 24 tiếng. Nơi Sáng thế 2:4, từ “ngày” được dùng theo nghĩa tương ứng với từ “thời”, và mọi hoạt động sáng tạo của Đức Chúa Trời trong cả sáu ngày trước đó được nói là xảy ra trong một “ngày”.
Quan niệm sai về Sáng thế 1:1
Quan niệm sai: Đức Chúa Trời tạo ra vũ trụ cách đây vài ngàn năm.
Sự thật: Kinh Thánh không cho biết vũ trụ được tạo ra khi nào. Những lời nơi Sáng thế 1:1 không mâu thuẫn với khoa học hiện đại khi họ ước tính tuổi thọ của vũ trụ là hàng tỉ năm. c
Quan niệm sai: Sáng thế 1:1 cho thấy Đức Chúa Trời là một Chúa Ba Ngôi vì từ Hê-bơ-rơ được dịch là “Đức Chúa Trời” trong câu này ở dạng số nhiều.
Sự thật: Tước hiệu “Đức Chúa Trời” được dịch từ một từ Hê-bơ-rơ là ’Elo·himʹ, dưới dạng số nhiều, biểu thị sự uy nghi hoặc vĩ đại, chứ không phải số lượng. Theo Tân bách khoa từ điển Công giáo (New Catholic Encyclopedia), từ ’Elo·himʹ dạng số nhiều được dùng nơi Sáng thế 1:1 “luôn đi kèm với động từ số ít, để diễn tả... khái niệm nhiều về sự vĩ đại, chứ không phải về số lượng”.—Ấn bản thứ hai, tập 6, trang 272.
Hãy đọc Sáng thế chương 1 cùng với các chú thích và phần đối chiếu.
a Về từ này, bản HCSB Study Bible nói: “Trong tiếng Hê-bơ-rơ, dạng chủ động của động từ bara’, nghĩa là ‘tạo ra’, không bao giờ được dùng cho chủ thể là con người. Vì thế, bara’ chỉ nói đến công việc của Đức Chúa Trời mà thôi”.—Trang 7.
b Giê-hô-va là danh của Đức Chúa Trời.—Thi thiên 83:18.
c Một sách bình luận về Kinh Thánh (The Expositor’s Bible Commentary) nói như sau về khoảng thời gian hàm ý trong từ Hê-bơ-rơ được dịch là “ban đầu”: “Từ này không cho biết một khoảng thời gian xác định hoặc dài bao lâu”.—Bản hiệu đính, tập I, trang 51.